Chị máy bay hứng tình thổi kèn cho tôi phê quá đi

. Còn Tú Anh là người cũng bình thường, trời cho một nhan sắc vừa phải dể nhìn, hơi lẳng lơ, thân hình nẩy nở khiêu gợi. Hãy cứ vui như mọi ngày. Sau một đêm tinh trùng của hai ông bắn mạnh và thật nhiều âm hộ của hai bà làm các bà hạnh phúc và thỏa mãn. Sau nầy hai bà như hai chị em, đi đâu đều có nhau. Thích bỏ sừ đi chứ…ra nước đầy đây nầy!”
Tú Anh dụi đầu vào ngực Nam Phong khi háng bà đẩy mạnh vào người của ông. …mạnh thế…em chịu không nổi đâu!”
“Ởm ờ! Rượu rưng rưng ly đỏ tràn đầy”. Tú Anh nhìn qua Nam Phong nói:
“Làm gì nhìn người ta dữ vậy…không sợ Thu Mỹ hả?”
“Không thấy Thu Mỹ với Phi Long trong phòng lái à…họ cũng như chúng ta thôi” Nam Phong nói xong ông ôm Tú Anh hôn, bà đáp trả mảnh liệt. Quê ngoại Nam Phong là một làng quê ven đô yên ả, dù chiến tranh vẫn còn đâu đây. Người đàn ông cũng sựng lại và họ chăm chú nhìn nhau. Phi Long lái tàu còn Nam Phong soạn cần câu cá, còn các bà nằm phơi nắng. Hai bà sau nầy đã trở thành đôi bạn , không ngần ngại kể cho nhau nghe về chuyện quá khứ của hôn nhân, tình dục thời trẻ. Bên phòng kia Thu Mỹ cũng đang ve vuốt dương vật của Phi Long, cái dương vật đụ bà cả đêm và làm bà sung sướng.